Tại sao cần phải cứu độ chúng sinh

Sáng Thế Chủ1 vì sao muốn cứu độ chúng sinh! Là vì Ngài yêu thương2 chúng sinh! Vì sinh mệnh của chúng sinh đều do Ngài ban cho.

Khi Thiên thể trong thành-trụ-hoại-diệt đã tới mạt hậu3, Sáng Thế Chủ dùng thời gian 200 triệu năm mà tạo ra Tam giới, an bài cho chúng sinh các loại hình thức và cơ duyên để được cứu, đồng thời đã đặt định ra văn hóa và tư tưởng hành vi của người. Ngài còn dùng thần thể của bản thân để tiêu giải tội nghiệp cho chúng sinh! Vì cứu độ chúng sinh mà Ngài đã phó xuất4 hết thảy những gì của mình.

Vì để vào thời mạt hậu bắt đầu cứu độ thì con người có thể đạt tới yêu cầu của Thần, trong 200 triệu năm thì vô số phân thân của Sáng Thế Chủ đã chuyển sinh ở thế gian mà trải ra văn hóa nhân loại, gìn giữ đạo đức nhân loại. Qua những tháng năm lâu dài đằng đẵng của lịch sử, sinh mệnh luân hồi xoay chuyển hàng nghìn vạn năm lặp lại chờ đợi, dần dần thì chân thể5 của sinh mệnh con người thế gian (gồm mỗi từng dân tộc) đa số đều có quan hệ thân quyến khác nhau với Sáng Thế Chủ, vậy khiến Sáng Thế Chủ càng yêu thương những con người thế gian của Ngài. Khi tới lúc mạt hậu rồi, vì để hoàn thành tốt hơn việc cứu độ, sinh mệnh nào không có loại quan hệ đó với Sáng Thế Chủ thì không thể nào làm người vào thời này, đến lúc này thì chân thể của con người thế gian đều đã là người của Ngài, ngay cả chư Thần mà con người trên thế gian tín [ngưỡng], những [thân] người mà được dùng để chuyển sinh thành người tới giảng Pháp hay giảng Đạo, cũng đều là người của Sáng Thế Chủ. Mục đích là Thần dùng thân thể người vì để Sáng Thế Chủ cứu độ thế nhân lúc cuối cùng mà trải ra văn hóa của Thần, các loại chính giáo [còn] lưu lại cũng là để duy trì đạo đức nhân loại mà tồn tại, đợi tới lúc cứu độ cuối cùng của Sáng Thế Chủ. Đối với Sáng Thế Chủ mà nói, Ngài có quyền yêu thương người của Ngài, Ngài cũng sẽ càng yêu thương những người mà Ngài nhìn nhận đáng yêu thương. Đó là quyền lợi của Ngài, ai cũng không có quyền can thiệp! Đó là ân điển vô thượng của Ngài đối với sinh mệnh!

Sáng Thế Chủ là Chủ của hết thảy chư Thần trong Thiên thể, Ngài là vị sáng tạo ra vạn Chủ chi Chủ, vạn Vương chi Vương6, là Chúa Tể của hết thảy chúng sinh, gồm cả hết thảy những người, Thần, vật trong Tam giới mà Ngài tạo ra. Tình yêu của Ngài là thánh ân cao nhất đối với chúng sinh! Người thế gian được Ngài yêu thương là vinh hạnh to lớn nhất của con người!

Thầy: Lý Hồng Chí
17 tháng Tư, 2023


• • • • • • • • •

Ghi chú: (ghi chú là của người dịch Trung-Việt, chỉ để tham khảo).

Dịch từ bản gốc tiếng Hán: http://big5.minghui.org/mh/articles/2023/4/17/458929.html.
Có tham khảo bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/4/18/208128.html, https://en.minghui.org/html/articles/2023/4/18/208122.html.
Dịch ngày: 18-4-2023, chỉnh sửa ngày 22-4-2023; bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên tác.

1. Sáng Thế Chủ: cũng có nơi dịch là Chúa Sáng Thế, nghĩa bề mặt là đấng Chủ/Chúa sáng tạo ra thế giới. Trong bài «Vì sao có nhân loại» cũng của Đại sư Lý Hồng Chí đã đề cập đến chủ đề này.

2. ái: yêu, yêu thương, love. Trong văn hóa phương Tây có khái niệm tình yêu (love) của Thiên Chúa.

3. mạt hậu: cuối cùng.

4. phó xuất: chi trả, phí tổn; câu này hiểu thoáng là Ngài đã cho đi tất cả những gì mình có.

5. chân thể: [phần] thân thể chân thật. Phần thân thể xác thịt của con người mà mắt trần nhìn thấy ấy thì chỉ là phần bề ngoài, chứ không phải là tất cả toàn bộ thân thể.

6. vạn Chủ chi Chủ: Chủ của vạn Chủ, Chủ của tất cả các Chủ; vạn Vương chi Vương: Vua của vạn Vua, Vua của tất cả các Vua; Chủ/Chúa: Lord; Vương: Vua, King.